Không có câu chuyện thì sẽ không có lịch sử

“Sân bay Long Thành, ngày cất cánh không còn xa. Với quy mô tầm cỡ khu vực và cuộc di dời hàng ngàn hộ dân ra khỏi vùng dự án, sân bay quốc tế Long Thành đã trở thành công trình lịch sử, mở ra nhiều cơ hội cho sự phát triển kinh tế cả vùng và đất nước.” - Tuổi Trẻ Online 4/2/2021 [Link]



Lạc Long Quân và Âu Cơ được xem là thủy tổ sinh ra dân tộc Việt Nam theo truyền thuyết "bọc trăm trứng". Lạc Long Quân có thể là danh hiệu truyền lại trong dã sử của một tù trưởng đã có công trong việc đi đến thống nhất các bộ tộc người Lạc Việt. Con trai ông là tù trưởng bộ lạc Văn Lang đã thống nhất thành công 15 bộ lạc, thành lập nhà nước Văn Lang, xưng hiệu Hùng Vương thứ nhất [Wiki]. Không có truyền thuyết Lạc Long Quân - Âu Cơ, một nhóm người “Lạc Việt” đã không cùng chung tay xây dựng một lãnh thổ và gọi nó là “đất nước”. Lạc Long Quân - Âu Cơ và câu chuyện “bọc trăm trứng” chỉ là tưởng tượng. “Đất nước” cũng là một khái niệm tưởng tượng. Nhưng mấy ngàn năm sau, câu chuyện tưởng tượng này còn in sâu trong tâm trí, cho phép 100 triệu người Việt Nam ta hàng ngày phối hợp với nhau xây dựng và giữ toàn vẹn cái chung gọi là “lãnh thổ”.

Tiền là câu chuyện. Câu chuyện này dù là tưởng tượng nhưng đặc biệt ở chỗ TẤT CẢ mọi người đều tin. Khi bán xe máy, bạn đưa xe của bạn cho người mua để đổi lại những tờ giấy nhỏ nhỏ xanh xanh đỏ đỏ không ăn được cũng không dùng để gói bánh chưng ngày Tết được, mà bạn vui. Vui vì khi bạn trở thành người mua thì bạn tin sẽ có người bán cũng sẵn lòng đổi hàng của họ để lấy những tờ giấy nhỏ nhỏ xanh xanh đỏ đỏ này. Khi tờ tiền này nhàu, rách, thì niềm tin này có thể bị lung lay và đôi khi người bán ngừng chấp nhận dù nó vẫn có giá trị đi đổi mới ở Ngân Hàng Nhà Nước. 

Tờ tiền dù nhỏ nhưng là kết tinh của câu chuyện ăn sâu trong tâm trí của tất cả. Không có nó thì không trao đổi mua bán được. Không giao thương thì ai ở nhà nấy, tự cày xới cấy lúa chăn nuôi gà vịt. Không có tất cả mọi người cùng tin vào tiền sẽ chẳng có những công trình lớn như Sân bay quốc tế Long Thành đang được xây dựng, chờ ngày cất cánh. Hàng ngàn con người mỗi ngày trực tiếp xây dựng sân bay để nhận những tờ giấy nhỏ nhỏ xinh xinh gọi là “tiền”. Còn hàng trăm ngàn con người khác nữa từ khắp nơi trên thế giới đào quặng kim loại, khai thác dầu, chế tạo sản xuất máy bay, thiết kế kiến trúc và kết cấu,… góp tay với nhau biến giấc mơ Sân bay Long Thành thành sự thật, cũng chỉ để nhận những tờ giấy nhỏ nhỏ xinh xinh, hoặc 1 con số trong tài khoản.

Còn những câu chuyện nào tưởng thật mà không thật, không thật mà lại hiệu quả? “Công ty trách nhiệm hữu hạn”, “Tập đoàn”, “Phường, xã, quận, huyện”… phải chăng tất cả chỉ là quy ước, niềm tin chung? Câu chuyện tất cả mọi người đều tin là gốc rễ của sự phối hợp, và là gốc rễ của lãnh đạo. Bạn sẽ kể câu chuyện nào của riêng mình?

Không có câu chuyện thì sẽ không có lịch sử